Niềm tin là thứ khó tìm nhưng lại dễ mất nhất….. Khi một ai đó kể với bạn về những vấn đề họ đang mắc phải, đó không có nghĩa là họ đang phàn nàn, mà có nghĩa là họ tin bạn…
“Một du khách đứng trên bờ vực thẳm và đang ngây ngất ngắm cảnh hùng vĩ của núi đồi , bỗng sơ ý trượt chân rớt xuống dưới. May mắn ông ta túm được một rễ cây và bị treo chơ vơ như vậy trên vực thẳm. Ông kêu la cầu cứu:
– Có ai trên đó không, cứu tôi với!
Bỗng có tiếng trả lời:
– Có ta đây. Ta là Thiên Chúa của ngươi, Đáng tạo thành trời đất muôn vật hữu hình và vô hình.
Người du khách vô cùng mừng rỡ nói:
– Lạy Chúa, thật may phước cho con quá, Chúa đến thật đúng lúc và kịp thời, nếu không con đã toi mạng mất rồi. Lạy Chúa, xin mau cứu con với, vì con không thể bám lâu hơn được nữa!
Chúa liền hỏi:
– Nhưng trước khi ta cứu ngươi, ta muốn biết thực sự ngươi có tin ta không?
Du khách đáp:
– Lạy Chúa, Chúa thông biết mọi sự. Chúa biết con tin Chúa thật, vì con đi lễ mỗi ngày . Con cũng chăm chỉ đọc Kinh Thánh và không bao giờ quên bỏ tiền vào giỏ lạc quyên mỗi ngày của Chúa Nhật.
Chúa vẫn hỏi lại:
-Ngươi có thực sự tin ta không?
Du khách hơi thất vọng, thưa:
– Lạy Chúa, con mỏi tay rồi. Chúa thông biết mọi sự, hẳn Chúa phải thấu rõ lòng con tin Chúa mãnh liệt chừng nào chứ!
Chúa phán:
– Nếu ngươi thực sự tin ta, ngươi có sẵn sàng tuân lệnh ta không?
Du khách quả quyết đáp:
– Lạy Chúa, con xin sẵn sàng, bất cứ Chúa truyền điều gì, con sẵn sàng tuân theo!
Chúa liền phán:
– Vậy hãy buông tay ra!
Du khách ấp úng thưa:
– Nhưng…nhưng…Lạy Chúa!
Chúa lại giục:
– Nếu ngươi thực sự tin ta, thì hãy buông tay ra!
Thinh lặng giây lát, du khách la lớn:
– Có ai trên đó nữa không, mau cứu tôi với!”
—–
Chiêm nghiệm 1 tí sẽ hiểu thôi hà..
St.