[Thơ] ĐÀN BÀ CŨ !

11704

Đàn bà cũ xác thân không trọn vẹn
Tâm hồn già mòn mỏi với thời gian
Đời đi qua nhiều vất vả gian nan
Bao vấp ngã làm con tim chai sạn

Nhưng họ biết đứng lên trong hoạn nạn
Biết yêu thương khi trao gửi tấm lòng
Biết đợi chờ và biết cả ước mong
Dù nỗi đau cắt hằn sâu tuổi trẻ

Đàn bà cũ cũng không còn mới mẻ
Nhan sắc thời con gái được bao nhiêu
Tháng năm qua sức khỏe chẳng còn nhiều
Niềm tin cũng hao gầy theo mất mát

Nhưng họ biết mỉm cười trong chua chát
Biết sẻ chia nước mắt với cuộc đời
Biết một mình sống giữa cảnh chơi vơi
Dù nhiều lúc cần bờ vai vẫn thiếu

Đàn bà cũ đôi khi hơi khó hiểu
Lúc lạnh lùng lúc lại quá cách xa
Không dễ dàng quên quá khứ đã qua
Chẳng tin chuyện tình yêu là cổ tích

Nhưng họ biết nâng niu gì mình thích
Biết giữ gìn quý trọng thứ trong tay
Biết mở lòng với tình cảm thẳng ngay
Dù con tim đã nhiều lần tan nát

Đàn bà cũ như vàng vùi trong cát
Như ngọc xanh còn phủ lớp bụi mờ
Người đi qua nhiều khi cũng hững hờ
Quay mặt với những gì không còn mới

Nhưng họ vẫn chờ mong người sẽ tới
Để yêu thương một lần nữa trong đời
Để trên môi sẽ lại nở nụ cười
Dù vẫn biết mình đã là xưa cũ

Đàn bà mới lấy chồng rồi cũng cũ
Sắc đẹp cùng tuổi tác sẽ phôi pha
Trái tim yêu duy nhất mãi không già
Vẫn rạo rực bồi hồi như lúc trẻ.

St by luu.vn

Bình luận