THƠ CHO NGƯỜI THỨ BA

6980

Anh ấy bỏ rơi chị rồi, có phải không?

Người đàn ông chị yêu như trời đất

Người đàn ông chị nhớ và thương tha thiết

Ủ ấp mãi bàn tay mà chẳng đeo nhẫn cho chị bao giờ

…………………

Mùa đã cạn rồi, chị bỗng gãy đường tơ

Người đàn bà thứ ba ôm vai mình mà khóc

Bầy sẻ non rũ cánh bên hiên chùa ngơ ngác

Tranh nhau cọng tóc buồn về làm tổ giữ ấm trước mùa đông

…………………..

Chị đã không thể gọi người đàn ông ấy là chồng

Bởi cuối cùng anh ấy đã trở về với vợ

Người đàn bà vẫn ngóng chờ anh ấy sau cánh cửa

Người đàn bà anh ấy đã lồng chiếc nhẫn vào ngón áp út khi tuổi vẫn còn xanh

……………………..

Chị đã tin rằng mình có thể mang hạnh phúc đến cho anh

Sau những đổ vỡ, đắng cay và tả tơi mà đời mình có được

Sau những vết xước

Vừa mới kịp lành hôm qua

Chị tự ủi an mình sau lớp rèm thưa

Chẳng dám ghen với cả những hững hờ của người đàn bà anh ấy đã cưới

Chị cứ đắm đuối

Rồi xé toạc mình trong những bụi mận gai

………………………………..

Cuối cùng thì anh ấy đã bỏ rơi

Những yêu thương chị từng tin là rất thật

Những nồng nàn, đắm say từ trong đôi mắt

Đôi mắt thi thoảng có xa xăm sau khói thuốc nhạt mờ

………………………

Chị trở về một mình và chết gục trong thơ

Hận những người đàn ông ngón áp út có một vòng tròn mờ màu trắng

Ngón tay vừa bỏ đi chiếc nhẫn

Có thể đeo lại bất cứ khi nào

………………….

Người đàn bà thứ ba trong tim chị thét gào

Moi chân tình mình ra bán

Người ta trả cho chị những năm, những tháng

Dịu ngọt đến bình yên !

………………………

Chị hối hả mình trong một cuộc tình không tên

Tin vào những lời yêu thương mãi mãi

Tin vào những đêm ái ân anh ở lại

Tin vào những hứa hẹn thiên thu…

……………………

Chị chôn bóng mình vào những cơn mưa

Sau cơn mưa đôi tay mềm bỗng góa

Bầy sẻ non dửng dưng mặc cả

Bán gấp đôi những cọng tóc buồn….

Tim người đàn bà xối xả mưa tuôn….

………………………………………………………….
St by luu.vn

Bình luận