MẤT EM

74

———–
Vì lời hứa hôn từ 2 gia đình , vì là 1 đứa con gái ngoan biết hiếu thảo với cha mẹ . Nó buộc phải lấy anh , 1 người nó chưa từng quen biết ngay cả gặp mặt cũng không . Nó lấy anh vì sự sắp đặt của 2 gia đình , nó lấy anh vì mẹ anh đã giúp gia đình nó rất nhiều . Cuộc hôn nhân này được coi như 1 sự trao đổi giữa nó và gia đình .

Cái ngày nó được gả về gia đình chồng cũng đến , cái ngày này đối với những người khác là hạnh phúc nhưng đối với nó thật cay đắng . Lễ cưới được diễn ra , cuối cùng thì nó cũng biết chồng nó là 1 người như thế nào . Nhìn anh có vẻ rất ga lăng và có tính ăn chơi , khuôn mặt anh rất đẹp , nhìn anh có thể nói rằng anh là 1 dân chơi giàu có .

Lần đầu tiên nó nhìn anh , nó không ngờ chồng của nó là 1 người đẹp trai và phong độ như vậy . Nhưng đối với anh , lần đầu tiên anh nhìn nó với cặp mắt lạnh lùng và khinh thường , thậm chí là nhìn anh có vẻ ghét nó. Anh ghét nó vì mẹ anh bắt anh phải lấy 1 người con gái mà anh không hề quen biết , vì nó mà ngày tháng ăn chơi quậy phá của anh đã chấm dứt , vì nó mà anh trở thành 1 người đã có vợ .

Từ ngày nó về làm dâu nhà anh , nó chưa hề nở 1 nụ cười , nếu nó có cười chỉ là 1 nụ cười gượng . Mẹ anh rất thương nó , bà thương nó vì nó là 1 đứa con gái hiền lành , đảm đang . Từ ngày làm vợ anh , nó chưa bao giờ xài tiền của mẹ anh cho . Mỗi ngày nó đi làm thêm kiếm tiền , nó muốn xài cái đồng tiền chính nó tạo ra. Anh lấy nó , nó trở thành vợ anh , nhưng nó chưa bao giờ là người đàn bà của anh .

Anh đối xử với nó rất tệ , nó phải chịu đựng sự hành hạ của anh. Anh ghét nó , anh ghét cái sự im lặng của nó , anh ghét cái cách chịu đựng của nó mỗi khi anh hành hạ nó , điều mà anh muốn ở nó là chủ động kí vào đơn li dị vì làm như vậy nó và anh đều tự do .

Rồi 1 hôm anh nhậu say be bét về , nó ngồi trong phòng đọc sách và đợi anh . Nó thấy anh say quá , nó dìu anh lên giường nằm nghỉ. Đột nhiên anh ngồi dậy , anh đè nó ra rồi hôn nó tới tấp , nó vùng vẫy , mặc cho nó vùng vẫy , anh cởi hết đồ của nó ra. Qua đêm nay , nó đã trở thành người đàn bà của anh . Nó cứ tưởng qua đêm đó anh sẽ thương yêu và đối xử tốt với nó , nhưng nó đã lầm , anh vẫn thờ ơ và lạnh nhạt với nó. Anh coi nó như 1 món đồ chơi khi ở nhà , anh thích thì chơi chán thì bỏ đi ra ngoài tìm thú vui khác .

Rồi mẹ anh đột nhiên mất , anh cảm thấy ghét nó hơn , anh luôn cho rằng từ ngày cưới nó về chẳng có gì tốt đẹp , nó mang lại xui xẻo cho anh . Anh luôn hành hạ nó và đánh đập nó nhiều hơn kể từ khi mẹ anh mất đi . Nhưng mỗi lần đánh nó xong , anh thấy nó đau đớn , anh thấy tội nghiệp nó và trong lòng có chút thương xót. Anh nghĩ rằng đó chỉ là lòng thương hại anh dành cho nó khi thấy nó đau .

Chớp mắt , nó sống với anh đã được 1 năm . Mà nó cũng giỏi chịu đựng thật , nó sống với anh chỉ có hành hạ và đánh đập chưa hề có sự hạnh phúc. Anh vẫn luôn hành hạ nó , anh đem nó ra làm vật đáp ứng nhu cầu tình dục khi ở nhà . Rồi có 1 ngày nó cảm thấy trong người khó chịu , nó đoán là mình đã có thai . Nó 1 mình đi khám , kết quả đúng như nó đoán . Nó đã có thai gần 2 tháng , cái thai của nó rất yếu nhưng tồn tại đến bây giờ là sự may mắn . Nó vui lắm , nó cầm tờ giấy xét nghiệm trong tay mà miệng cứ cười hạnh phúc . Nó muốn chạy về nhà thật nhanh , đợi anh đi làm về và thông báo cho anh biết anh sắp làm cha. Nghĩ đến điều đó nó thấy vui và sung sướng .

Nó về nhà , hôm nay khác với mọi ngày , hôm nay anh về sớm hơn nó nghĩ. Nhưng nó không thấy anh chỉ thấy đôi dép của anh và của 1 người lạ ở ngoài cửa . Nó đi lên lầu , cửa phòng mở he hé , tay nó có vẻ hơi run , nó mở cửa phòng ra . Trời ơi ! Cái cảnh nó không nên thấy đang diễn ra trước mặt nó , anh đang làm tình với 1 người phụ nữ . Tim nó đau thắt , cổ họng nó nghẹn ngào và gào thét lên :

– Đồ khốn !!!!

Anh giật mình nhìn nó , dừng hẳn lại cái việc dơ bẩn đang làm , anh có vẻ bàng hoàng khi nhìn thấy nó , nó nhìn anh với cặp mắt đau đớn rồi định bỏ chạy , anh gằn giọng lớn tiếng :

-Cô đứng lại đó ! Chờ tôi chút !

Nó đứng ngoài phòng đợi anh , người phụ nữ bước ra khỏi phòng và nhìn nó với cặp mắt khinh thường rồi bỏ ra về . Có lẽ nó quá hiền , có lẽ nó quá giỏi chịu đựng trước hành động của anh. Anh bước ra rồi dùng tay nắm tóc nó lôi thẳng vào phòng. Anh đánh nó tới tấp , anh gằn giọng nói :

– Ai cho cô có quyền chửi tôi , chó chết ! Cô có quyền gì mà chửi tôi?

Giọng nó kêu lên đau đớn :

– Dừng lại đi ! Đau quá ! Đau ! Đau !

Nó cố gắng vùng dậy rồi bỏ chạy để bảo vệ đứa con trong bụng nó , đôi tay mạnh mẽ của anh kéo nó lại , anh lỡ tay xô mạnh nó vào bàn , bụng của nó đập vào cạnh bàn , khiến nó kêu đau thảm thiết , tiếng la đau của nó không nên thành câu :

– Aaaaa ! Đau, đau ! Anh giết con anh rồi !

Nó té xuống , nằm bẹp dưới đất , tay cố gắng chống xuống đất để ngồi dậy , nó đau quá , không còn sức để ngồi dậy nữa . Đứa con trong bụng mất rồi , nó chảy rất nhiều máu . Anh nhìn nó bị chảy máu , anh ngỡ ngàng câu nói vừa nãy của nó . Anh chạy tới đỡ nó ngồi dậy , máu ra nhiều quá , anh không biết chuyện gì xảy ra với nó , tiếng nó kêu đau thảm thiến anh cảm thấy xót xa và thương nó. Anh đưa nó đi cấp cứu , người ta đưa nó vào phòng cấp cứu. Anh ngồi ở ngoài vò đầu bứt tóc suy nghĩ về câu nói hồi nãy của nó , anh không hiểu câu nói đó của nó . Điều anh lo lằng nhất bây giờ là nó , anh sợ nó xảy ra chuyên gì lúc đó anh có hối hận cũng không kịp . Đợi 1 hồi lâu , bác sĩ bước ra , anh chạy tới và hỏi bác sĩ:

– Cô ấy sao rồi ? Có bị gì không ?

Bác sĩ lắc đầu và nhẹ giọng trả lời anh :

– Vì va đập quá mạnh nên đứa bé không thể giữ lại được , còn cô ấy thì nguy cơ sống rất ích , bị mất quá nhiều máu . Cô ấy giờ rất yếu , anh có thể vào nhìn lần cuối .

Anh rất bàng hoàng khi nghe xong những câu nói của bác sĩ. Anh không ngờ chính tay anh giết chết con và vợ của mình . Anh chạy vào nhìn mặt nó , khuôn mặt nhợt nhạt quá , đôi mắt của nó nhắm nghiền . Điều anh muốn bây giờ là nó mở mắt ra nhìn anh lần cuối . Đôi bàn tay anh nắm chặt tay nó, nước mắt anh đã thật sự rơi vì nó. Giọng anh thều thào bên tai nó :

– Cô tỉnh dậy đi , bây giờ tôi rất sợ mất cô , cô mở mắt ra đi , mở mắt ra nhìn tôi đi ! 1 lần thôi , tôi xin cô đó !

Nó không trả lời , đôi mắt cứ nhắm . Bỗng có 1 tiếng nghe thật điếng tai :
– Títttttttttttttttttttttttttttttttttttttt !!!!!!!!!

Nó đã đi rồi , ngay cả mở mắt ra nhìn anh lần cuối nó cũng không thể . Nó ra đi với đứa con trong bụng , có lẽ nó và con sẽ được bình yên ở nơi nào đó . Nó đi chỉ để lại cho anh nỗi ân hận và nỗi đau nó dành cho anh không bao giờ anh có thể quên được . Có lẽ kiếp này anh chỉ mãi nhớ tới nó và chỉ có 1 mình nó là vợ .

ANH THẬT SỰ MẤT EM RỒI !

Bình luận