– Khi ta bé, ăn thêm bát cơm thì mẹ mừng cho ta chóng lớn; khi ta có vợ rồi, uống thêm cốc rượu thì vợ lo ta chóng… xỉn.
– Mẹ cho ta tiền đi cắt tóc, dặn cắt ngắn cho mát; vợ không cho ta tiền đi cắt tóc, ta đi cắt tóc thì nẹt ta đừng có vào “gội đầu thanh nữ” mà… lôi thôi.
– Mẹ bắt ta học thêm để có thêm kiến thức là thứ vô hình cho vào đầu ta; vợ bắt ta làm thêm để có thêm thu nhập là thứ hữu hình cho vào… túi vợ.
– Chưa lấy vợ, đi làm về đưa tất cả lương cho mẹ, mẹ còn bớt lại cho để ta tiêu vặt; lấy vợ rồi, lĩnh lương về vợ lấy tất cả, chẳng bớt lại cho ta đồng nào.
– Ta thương mẹ, tranh rửa bát, mẹ không cho, bảo ta tập trung thì giờ vào học tập; ta dựa vợ, lỉnh không rửa bát, vợ không cho, bảo không rửa thì bữa sau… ăn bốc.
– Khi ta chưa có vợ, mẹ thấy cô nào xinh xắn đến nhà đều nhắm xem có thể chọn làm dâu được không; khi ta có vợ rồi, vợ thấy cô nào xinh xinh đến nhà đều nghi là “đối thủ”.
– Mẹ sợ mất sớm, sợ ta côi cút; vợ sợ sống lâu, già xấu đi, ta lại muốn… dì hai.
– Ta lớn rồi mà mẹ vẫn coi ta như còn bé; ta già rồi mà vợ vẫn bắt ta như lúc trẻ trai.
– Mẹ chết trước ta, ta thương nhớ, sau có nguôi ngoai nhưng không tìm mẹ khác; ta chết trước vợ, vợ thương nhớ, sau nguôi ngoai có thể tìm chồng khác.
– Mẹ có công lao, có thể được suy tôn là “Mẹ anh hùng” và được nhân dân đúc tượng; vợ chung thủy nhưng chưa bao giờ được là “Vợ anh hùng”, chỉ được thiên nhiên tạc tượng gọi là hòn Vọng phu.
(sưu tầm)