Giờ sao tìm được như vậy được ta??

117

Anh và cô yêu nhau từ thời học chung một lớp. Ra trường, cô không muốn cả đời chung sống với một người tầm thường nên quyết định chia tay.

Anh lặng lẽ lên thành phố. Trời không phụ lòng, mười năm sau anh làm nên sự nghiệp. Cô gặp anh lúc cả hai còn quá khổ. Thành công rồi lòng anh vẫn chỉ có cô.

Cô lấy được người chồng giàu có, sống sung túc, nhưng hạnh phúc thì không, chồng cô đi biền biệt.

Đi họp lớp, biết có cô, anh cố tình ăn mặc nghèo khổ.

Người hiểu chuyện đều ngạc nhiên. Sau này anh mới bảo: “Tôi muốn cô ấy tin rằng năm xưa rời bỏ tôi là sự lựa chọn đúng. Như vậy có lẽ cô ấy sẽ hài lòng hơn một chút với cuộc đời mình.”

Người bạn chỉ im lặng, không biết nói gì. Phải yêu đến đâu mới có thể bao dung đến vậy? Anh nghĩ cho cô mà cô không biết, chẳng phải là tốn công vô ích hay sao?

Anh nói “Đắc ý khi thấy người mình từng yêu bất hạnh, thật sự tôi không làm được. Chỉ cần tinh thần cô ấy tốt, là được rồi!”

<3 hix hix

Bình luận