Một lần thôi… Cho tớ yêu cậu một chút nhé!
Lại một ngày nữa tớ mang nỗi nhớ về cậu đem giấu vào tim, đau lắm nhưng tớ không biết phải làm sao để xóa nhòa hình ảnh của cậu trong trái tim tớ. Quen nhau khi ta cùng học chung cấp hai, ngày đó tớ không thể giải thích nổi cái cảm giác luôn nghĩ về cậu trong tớ. Tớ cứ nghĩ nó chẳng qua là cảm giác thoáng qua mà ai cũng trải qua. Tớ vẫn cứ như thế vô tư nghĩ về cậu như một người bạn đặc biệt và cậu chỉ xem tớ là cô bạn ”vô duyên”.
Suốt quãng thời gian hai đứa học chung tớ rất vui, đi chơi chung tớ luôn muốn cậu đèo tớ. Còn nhớ không, cậu đã đèo tớ trên quãng đường rất xa để đi chơi suối, cậu đã viết những dòng thơ ”cóc” tặng tớ khi hai đứa ngồi học thêm, hai đứa ngồi viết giấy chọc nhau trong giờ học, cậu còn dìu tớ khi tớ bị say xe trong chuyến đi chơi xa… Còn nữa những kí ức về cậu, đứa bạn luôn chiếm một vị trí đặc biệt trong tớ. Ngày ấy, tớ còn nhớ kẻ ”vô duyên” như tớ có hỏi cậu ”mày thích tao phải không?” và khi đó cậu chỉ cười và nói ”mày bị khùng hả? Tao thích mày bao giờ”. Cái ngày đó không hiểu tớ lấy đâu ra can đảm mà lại hỏi cậu như thế?
Bây giờ, nghĩ lại thấy mình sao khờ dại vẫn cứ nhớ mãi thôi cái tên ấy. Đã bốn năm trôi qua kể từ lúc chúng ta chia tay. Cậu là nam sinh của một trường cấp 3, tớ là nữ sinh của một trường khác. Lắm lúc gặp nhau cũng chỉ là dịp đi thăm cô giáo cũ. Giờ đây, sau 4 năm đã có quá nhiều sự thay đổi, nhưng có lẽ hình ảnh của ai kia vẫn không thay đổi trong tớ. Cầm điện thoại trong tay tớ luôn bấm rồi xóa đi một dòng tin nhắn, tớ muốn nhắn tin cho cậu thế nhưng lòng can đảm quá nhỏ bé khiến tớ sợ hãi vội xóa đi.
Tớ luôn tự đặt hàng ngàn câu hỏi ”tớ phải làm sao thì cậu mới yêu tớ?”. Bao đêm từng giọt nước mắt âm thầm rơi trong ngập tràn nỗi nhớ cậu. Tớ là kẻ si tình, tớ là một kẻ nhát gan. Tớ luôn mong cậu hiểu tình cảm của tớ nhưng tớ luôn có những hành động và lời nói phủ nhận lại khao khát trong lòng tớ khi hai đứa gặp nhau. Tớ là kẻ ngốc! Tớ mãi là kẻ đứng sau cậu chỉ vì lòng tự trọng, chỉ vì quá nhát gan… Một khoảng trời trong tớ là hình ảnh của cậu, làm sao để xóa nhòa đây hả cậu. Nếu có thể, hãy cho tớ yêu cậu một chút nhé! Để thỏa hết nỗi nhớ mong dằn vặt trái tim, để làm dịu đi nỗi đau, để làm vơi đi giọt nước mắt rơi hoài trên mi tớ.
Một lần thôi… Cho tớ yêu cậu một chút nhé!