Bởi yêu em chưa bao giờ là điều dễ dàng,…

718

Bỗng một ngày, anh chợt nhận ra mọi thứ đều không dễ dàng cho cả anh và em – kể từ khi bắt đầu.

Em vẫn luôn là một người quá hoàn hảo và đẹp xinh, trong khi những mỹ từ khách sáo nhất dành cho anh chỉ dừng lại ở mức “trung bình”. Thế nên, dễ hiểu anh không phải là mẫu người đàn ông em có thể thích và em có thể đặt trọn niềm tin. Em rất khó hiểu và đương nhiên khó chiều…

Anh tự tin và bản lĩnh bao nhiêu trước đám đông và cho rằng mình thừa thông minh để nắm bắt tâm ý của người đối diện, nhưng lại lúng túng, vụng về và hoàn toàn không đọc được bất cứ suy nghĩ nào những lúc bên em. Thế nên đôi lần, anh thấy mình thật “vô duyên” trong mối quan hệ này, cứ lơ ngơ nói những điều dường như vô nghĩa, trong khi em tinh tướng lườm anh suy xét đầy mỉa mai…

Có thể trong em, quá khứ có một quyền năng mà bất cứ ai cũng khó có thể chạm tới để che mờ hoặc có những chuyện mà em không muốn chia sẻ cùng ai và trong đó có anh. Nơi mà anh luôn không hiện diện bao giờ… Và em, có lẽ cũng chẳng bận tâm những lúc không gần nhau – Anh đi cùng ai, anh đang mỉm cười với tin nhắn từ số điện thoại là nào… Đôi khi ghen và muốn bị ghen trở thành một thứ quyền quá xa xỉ đối với một công dân gương mẫu chấp hành đầy đủ nghĩa vụ yêu thương như anh.

Em ít khi nào cho anh được đưa đón, cái quyền và nghĩa vụ tối thiểu của những người đang yêu. Em bảo rườm rà, bao nhiêu năm qua rồi mới dẫn người đầu tiên về ra mắt gia đình – họ hàng, cả hai lớn rồi, đủ hiểu tình cảm của người còn lại dành cho mình thế nào nên cần chi những biểu hiện lấy lòng vụt vặt như vậy,với em đôi lúc đó còn là sự phụ thuộc, là sự gò bó, mất tự do,…

Hiếm khi điện thoại anh rung lên những tin nhắn chúc ngủ ngon, hay tinh mơ chào ngày mới, những tin nhắn luôn khiến anh cảm thấy bất ngờ, hay như việc không cần phải gặp nhau cho đúng nghĩa hẹn hò,… Với em, đôi lúc đó còn là bổn phận cố làm cho tròn. Nói đúng hơn, em không muốn chúng ta dại dột tạo cho mình những thói quen khó bỏ, để lỡ sau này phải rẽ hai ngã không chung đường, em biết làm gì để khỏa lấp những khoảng trống thường nhật anh đã từng làm ngày còn yêu!?

Bởi, chúng ta chưa bao giờ yêu nhau theo đúng nghĩa trọn vẹn nhất của thứ tình cảm thiêng liêng này. Nhưng không có nghĩa là anh không dành một góc rất riêng trong trái tim để thương em bằng hết sự dịu dàng, cũng như đâu đó trong nỗi nhớ của em vẫn đã từng có anh lưng chừng hiện diện… Có điều, bằng ấy vẫn chưa đủ, chưa bao giờ đủ cho cả anh và em…

Bởi yêu em chưa bao giờ dễ dàng, vì anh không muốn tự dễ dãi với tình cảm của chính mình – sau ngần ấy năm yêu em. Vì anh biết em luôn nằm trong nỗi nhớ không chỉ riêng anh, mà còn của biết bao người khác đang cố tỏ ra là rất quan tâm đến em. Em cũng chưa bao giờ chủ động nói một lời “rót mật” với anh, dù đôi khi tin nhắn giữa đêm vu vơ đến vụn vặt của em đủ khiến anh ôm vào giấc ngủ êm đềm. Nhưng, chính vì yêu em chưa bao giờ là một điều dễ dàng, nên anh xin em hãy bắt đầu bằng một điều không mấy khó khăn trước nhé. Đơn giản nhưng tới giờ anh vẫn không thể là người em có thể đặt cái được gọi là “niềm tin. Vậy nên, em tin đi nhé, bởi phía cuối con đường, anh vẫn sẽ đứng đợi bằng tất cả sự dành dụm yêu thương,…

Có những tình yêu để đi tìm niềm hạnh phúc trọn vẹn và cái kết đẹp đến tận vô cùng. Nhưng cũng có những tình yêu chỉ để nhận ra rằng chúng ta không thể thuộc về nhau, dù đều hiểu trong trái tim mỗi đứa vẫn đập khẽ khàng khi buộc phải quay lưng bỏ lại những kỉ niệm vừa mới hình thành phía sau mình… Tình yêu của những người dưng trót lỡ nặng lòng vì nhau…

St by luu.vn

Bình luận