Yêu Có Thể Không Yêu Nữa. Nhưng Thương Thì Day Dứt Cả Cuộc Đời…

765

Có những mối tình thật sự đậm sâu, yêu hết lòng, thương hết mình, không một chút toan tính mà cũng chẳng thể bền lâu. Để rồi xa nhau, có chút hoang hoải chênh vênh trên đôi chân một người ở lại. Người ta vẫn thường day dứt mãi, nhắc lại bản ngã nào đấy lòng vẫn chưa nguôi, ngay cả khi đã ổn, vẫn chút chạnh lòng khi vô tình ai nhắc.

Là đau lòng, là tủi thân, là muôn vàn thứ vô hình vạn trạn. Thế mà vẫn cứ mạnh mẽ đi hết năm tháng ấy, chẳng níu cũng chẳng kéo lấy một lần. Bởi có lẽ có níu có kéo cũng vậy, chi bằng lặng thinh, xa nhau bình thản như thế. Không ồn ào, không dày vò cũng chẳng than trách nhau làm gì. Yêu thương một đời, đâu phải cứ là bên nhau mãi. Xa nhau cũng là một loại yêu thương, thôi không dày vò nhau nữa.

Sẽ có những ngày chói chang hoặc mưa ướt nhòe cả đôi mắt, vô tình hai đứa gặp lại, có thể nhìn nhau mà cười, vẫn còn đâu đó chút vương của thương, ấy gọi là tôn trọng. Đừng ồn ào, vội vã và to tiếng đổ lỗi vì ai tại ai. Bởi ngay sau đó mọi tôn trọng, mọi thứ tốt đẹp đều như cốc thủy tinh, vụn vỡ từng mảnh nhỏ, chút yêu thương bao ngày tháng qua, mọi điều tốt đẹp của đối phương trong mắt nhau đều vỡ nát, chẳng còn vương đôi chút thương.

Có những người họ xa nhau như thế. nhẹ nhàng không oán trách. Bởi họ thương thật lòng và yêu từ tâm. Cũng đau, cũng chênh vênh hoang hoải, nhưng họ biết cách chấp nhận, chọn cách thầm lặng xa nhau nhẹ nhàng thôi, giữ lại trong nhau những gì đẹp nhất.


St.

Bình luận